---
Ánh dương của em
Lụi tàn rồi...
Bạn đang xem: Bầu trời xanh thẳm
Choàng tỉnh giấc sau một giấc mộng dài. Em ngồi dậy, khẽ dụi đi đôi mắt thâm vì thiếu ngủ của mình, rồi mới thật chậm rãi nhìn sang trọng đồng hồ ngay đầu giường của mình. Chỉ mới nhị giờ sáng. Nói thế giấc mơ kia cũng chẳng dài lắm nhỉ? Nhưng chẳng hiểu sao em lại có cảm giác mình đã kẹt vào đó rất lâu, rất rất lâu rồi.
Em đã chìm vào tình cảnh này bao lâu rồi nhỉ?
Thú thật, bản thân em cũng chẳng rõ...
Em ngước mắt nhìn lấy bầu trời đêm qua khung cửa sổ. Chợt, em cảm thấy lạnh. À, thì ra em quên đóng cửa sổ trước khi ngủ đây mà.
Gió đêm lạnh quá. Từng cơn từng cơn cứ thổi vào, lấp đầy căn phòng hiu quạnh, rồi lại tràn vào trái tim rỗng tuếch của em.
Chết tiệt, em không thích cảm giác này.
Em ghét lạnh.
Bởi nó làm em nhung nhớ, làm em thèm thuồng, làm em ham mê 'ánh dương' của riêng em.
Nhưng giờ ánh dương đã mất đi.
Xem thêm: 44 Hình Ảnh Nền Tang Lễ - 80+ Ảnh Buồn Đám Tang Đẹp, Ý Nghĩa, Xúc Động Nhất
Ánh dương đã lụi tàn.
Em lạnh
Lạnh quá
Em lạnh quá
Erwin...
.
Trăng hôm nay sáng lắm Erwin à. Ánh trăng có màu vàng, một màu vàng ngọt ngào và dịu dàng chảy lên đôi gò má hốc hác rồi đọng lại nơi khóe môi khô khốc của em.
Hình như ánh trăng biết em buồn, Erwin.
Trăng khóc.
Nó khóc mang đến em. Và cho cả đôi ta nữa.
Nó ôm lấy em, dịu dàng, đằm thắm. Nhưng cái ôm của nó không sao khiến em bớt lạnh được.